HLV Pep Guardiola của City không thể cưỡng lại việc đáp trả những lời chế giễu từ CĐV Liverpool bằng việc giơ ngón tay. Không phải giơ ngón tay thối kiểu Stefan Effenberg, cũng không phải giơ chữ V như Nguyễn Quang Hải hay kiểu thả tim như phụ nữ hay làm, mà ông giơ 6 ngón tay, điều cho thấy ông đã trở nên bối rối như thế nào.
Bị nhấn chìm trong xung đột, Pep Guardiola không thể làm gì khác ngoài việc dùng đến trò hề, thứ tưởng không bao giờ tồn tại trong “nhân cách quý ông” này. Hành động giơ 6 ngón tay của Guardiola như một lời đáp trả CĐV Liverpool, ám chỉ 6 danh hiệu Premier League trong 7 mùa của ông, khi đám đông này hô vang “Sáng mai bị đuổi việc”. Và nó được sao y bản chính từ sổ tay chiến thuật của “hắc tâm nhân” Jose Mourinho.
Để đảm bảo đó không phải là hành động bồng bột, ông đã làm điều đó một lần nữa trước các CĐV Man City, ngay cả khi họ đang choáng váng trước sự sai lầm đột ngột của một nhân vật mà họ tôn thờ sự khôn ngoan. Hầu như không có minh họa nào nổi bật hơn về sự hỗn loạn trong tâm trí Guardiola.
Khi một màn trình diễn yếu ớt, đầy lỗi lầm khác của đội bóng đã ăn mòn tâm hồn của ông, khi HLV này không biết cách ngăn chặn đà trượt dốc. Vì vậy, ông đã tái hiện hành vi kinh điển của Mourinho, một kẻ tự mãn, tự cao, tự tôn thái quá mà chính Pep cũng đã phải hạ lời phê phán một cách khinh bỉ: “El puto jefe, El puto amo” – Gã khốn khiếp, tay HLV đốn mạt”.
Đúng vậy, 6 ngón tay giơ lên với một nụ cười thay vì một tiếng gầm gừ theo kiểu Mourinho. Nhưng ẩn ý thì tương tự: đầu tiên, ông cho thấy tiếng hô CĐV Liverpool đã khiến ông tức giận thế nào, sau đó ông nhắc nhở cầu thủ và các CĐV của mình hãy nhớ đến thành tựu của ông.
Đó là một thông điệp hoàn toàn xa lạ. Guardiola có thể là HLV được trao nhiều vương miện nhất thời hiện đại, giành được 34 danh hiệu trong sự nghiệp, nhưng ông chưa bao giờ phô trương màn đếm cúp luận anh hùng này.
Bất cứ khi nào có câu hỏi về thành tích cá nhân, ông đều cao giọng rao giảng về sự khiêm tốn, ám chỉ rằng tất cả những gì ông đạt được tại Barca, Bayern Munich và Man City là minh chứng rằng chất lượng cầu thủ đã đem đến thành công hơn là bộ óc chiến thuật thiên tài của mình.
Nhưng đây là hoàn cảnh chưa từng có trong 16 năm ông ở đỉnh cao sự nghiệp. Và chúng thúc đẩy Pep phản ứng kiểu khác: triệu hồi kiểu tâm lý cố thủ thường là nơi ẩn náu cuối cùng của những kẻ tuyệt vọng. Trong trường hợp không có lý do rõ ràng nào để lạc quan, lần đầu tiên, ông ngụ ý CĐV hãy nhớ đến vinh quang trong quá khứ.
Mourinho đã biến điều này thành thói quen. Ai có thể quên 3 ngón tay mà ông, với tư cách HLV của MU, đã giơ lên để thách thức sự khiêu khích của CĐV Chelsea vào năm 2017 và 2018? Hay lời chỉ trích cay cú mà ông đã dành cho các nhà báo sau trận thua 0-3 trên sân nhà trước Tottenham?
“Một mình tôi đã giành được nhiều chức vô địch Ngoại hạng Anh hơn 19 HLV khác cộng lại”, ông sôi sục, trước khi bước ra khỏi phòng. “3 danh hiệu cho tôi và 2 cho đám còn lại. Tôn trọng đi, anh phóng viên, tôn trọng!”. Vấn đề là hành vi này chỉ củng cố cái Tôi, chứ không phải cái ghế. Vài tuần sau, ông đã bị sa thải.
Thật không thể tưởng tượng được rằng Man City sẽ làm điều tương tự với Guardiola. Vâng, giờ đây ông đã vượt qua chuỗi trận không thắng dài nhất mà Arsene Wenger phải chịu đựng trong 22 năm tại Arsenal, với 7 trận. Nhưng Guardiola vẫn là tượng đài được vinh danh với một bức bích hoạ gần Etihad.
Chuỗi 4 lần vô địch Premier League liên tiếp của ông là chưa từng có trong bóng đá Anh. Việc Man xanh gia hạn hợp đồng gần đây đến năm 2027 cho thấy CLB chỉ muốn giữ Guardiola lại, chứ không phải nghĩ đến việc loại bỏ. Tuy nhiên, điều đáng lo ngại là mọi thứ đang sụp đổ một cách ngoạn mục như thế nào.
“Họ muốn sa thải tôi, trời ơi”, Guardiola nói, với nụ cười điên cuồng khiến công chúng không chắc mình có nên cười cùng không. “Có lẽ họ đúng, có lẽ tôi phải bị sa thải. Nhưng tôi không ngờ họ nói điều này ở Anfield. Họ đáng lẽ phải làm điều đó trong quá khứ. Đó là một phần của trò chơi, tôi hiểu mà. Chúng tôi đã có những trận đại chiến đáng kinh ngạc. Tôi tôn trọng họ, thế thôi”.
Chắc chắn Guardiola không nghiêm túc khi nó thế? Chắc hẳn ông không nghĩ rằng, CĐV Liverpool đã thôi đau đớn vì mất chức vô địch khi thua Man City 1 điểm trong cuộc đua kỳ thú vài năm trước. Mặt khác, với Man City và HLV trong trạng thái rơi tự do này, chẳng còn gì chắc chắn nữa.
Một điều chắc chắn là Guardiola đang thấy thực sự khó ở. Ông đã phát điên trước sự sụp đổ của Man City trước Feyenoord, đến nỗi phải cào xé mặt mày. HLV này rõ ràng đã mất phương hướng khi tham gia vào sự kích động tại Anfield. Theo bản năng, ông muốn đáp trả. Nhưng không phải bằng cách lịch thiệp mà bằng thông điệp: “Looserpool, thi đếm cúp hem?”.
Thái độ tự đại này hiếm khi có kết cục tốt đẹp cho các HLV. Mourinho, nổi tiếng là người khoa trương cho đến phút cuối cùng trong giai đoạn thứ hai của mình tại Chelsea, nói về những CĐV đã réo vang tên ông vào năm 2015 sau trận thua 3-1 trước Liverpool: “Bọn ngu ngốc”.
Trong vòng 2 tháng, Roman Abramovich đã sa thải ông, không thể chịu đựng được chuỗi 9 trận thua trong 16 trận. Guardiola, người đã tạo ra một triều đại đáng sợ tại Man City, được bảo vệ nhiều hơn nhiều. Nhưng cảnh tượng ông tự hạ mình xuống ngang hàng Mourinho, người mà ông từng ghê tởm những trò thái quá, cho thấy một dấu hiệu chắc chắn rằng ông cũng không hơn Mourinho nhiều lắm.