Trong phút giây tàn của mình tại Anfield, HLV Jurgen Klopp đã cầm míc và hô vang tên: “Arne Slot, la la la la la”. Ông muốn đám đông cuồng nhiệt của Liverpool hãy quên ông đi, mà tập trung dành sự ủng hộ cho người kế nhiệm.
Trên sân Anfield tối Chủ nhật vừa qua, các CĐV của Liverpool đã hoan ca reo mừng chiến thắng của đội bóng dưới quyền Arne Slot. Hai trận, 2 chiến thắng, cùng tỉ số 2-0 và không để thủng lưới, cùng lối chơi săn đuổi tận cùng, khủng bố cực độ… Những thứ đó đã khiến các CĐV như nhìn thấy Klopp hiện về.
Nhưng không? Klopp là Klopp và Slot là Slot. Cho dù thứ bóng đá mà Liverpool thể hiện vẫn cuồng nhiệt như rock kim loại và tràn đầy năng lượng, nhưng nó hoàn toàn khác nhau về mặt bản chất.
Slot đã thành công sớm hơn Klopp, bởi thành tích của Liverpool – Slot là tốt nhất kể từ năm 1991 trở lại đây, khi Liverpool nằm dưới tay Graeme Souness. Klopp là HLV thành công nhất trong kỷ nguyên Thiên niên kỷ của Liverpool, nhưng cũng rất chật vật trong ngày đầu lập nghiệp ở Anfield.
Còn với Slot, mọi thứ cứ như là một cỗ máy trơn tru, hoạt động hiệu quả và ấn tượng, như thể đây không phải là một CLB mới, một nền bóng đá mới; như thể đây không phải một tập thể còn luyến thương chúa cũ, đầy ắp những hoài nghi khi các trụ cột sắp hết hợp đồng mà vẫn chưa được mời thương thảo.
Cách tiếp cận của Slot thật sự tràn đầy uy lực. Ông nhanh chóng nhiếp hồn cả cầu thủ và CĐV Liverpool bằng cái oai của kẻ “cờ đến tay, phất ngay cho nóng”. Đây chính là Liverpool của Slot chứ không còn là Liverpool của Klopp nữa. Hỡi người tiền nhiệm, ông đã là quá khứ.
Rõ ràng, Slot hoàn toàn không giống Klopp và cũng chẳng có ý định trở thành một Klopp đệ nhị. Nhìn phong thái của Slot ngồi ung dung trên ghế, thọc 2 tay vào túi để lược trận, để điều chỉnh nó thật sự khác với phong cách đầy cuồng nhiệt của Klopp.
Slot là thế. Ông không cần trở thành ai đó, không cần giống ai đó. Ông coi việc Liverpool chọn mình là xứng đáng, dựa trên tài năng thực sự chứ không phải sự cất nhắc, ban thưởng cho dù tầm vóc của Liverpool lớn hơn Feyennoord rất nhiều lần. Chỉ có những kẻ khí phách, tài năng và bản lĩnh mới làm được như Slot.
Sự chối từ trở thành “giả vương Klopp” của Slot gợi nhớ đến nhân vật Tuệ Trung Thượng Sĩ trong lịch sử Việt Nam. Ở mặt triều chính, ông là Hưng Ninh Vương, về mặt huyết thống là anh của vua Trần Thánh Tông và về mặt tôn giáo là thiền sư góp công lớn giúp Trần Nhân Tông tạo ra dòng thiền Trúc Lâm.
Khi đã khoác áo thiền sư, một lần em gái của ông là Nguyên Thánh Thiên Cảm hoàng thái hậu mở tiệc trong cung và có mời ông tham dự. Bữa tiệc có cả món mặn và món chay, Tuệ Trung Thượng Sĩ thản nhiên dùng đũa gắp ăn tất, chẳng hề uý kỵ. Hoàng thái hậu hỏi: “ Anh ăn thịt cá như thế sao thành Phật được?”
Tuệ Trung Thượng Sĩ thản nhiên đập một quả trứng gà sống, húp ngon lành và nói: “Phật là Phật, anh là anh. Phật chẳng cần thành anh, anh chẳng cần thành Phật. Văn Thù cứ Văn Thù. Giải thoát cứ giải thoát”.
Cũng ở trên tinh thần đó, Slot cứ là Slot, đâu phải trở thành ai?