Tuyên Vương sai Kỷ Sảnh nuôi một con gà chọi. Được mười hôm, vua hỏi: “Gà đã đem chọi được chưa?”. Kỷ Sảnh thưa: “Chưa được, gà hăng lắm, chưa thấy gà khác đã muốn chọi rồi”. Cách mười hôm, vua lại hỏi: “Gà đã đem chọi được chưa?”. Kỷ Sảnh thưa: “Chưa được. Gà còn hăng, mới thấy bóng gà khác đã muốn chọi rồi”.
Cách mười hôm, vua lại hỏi: “Gà đã đem chọi được chưa?”. Kỷ Sảnh thưa: “Chưa được, gà còn hơi hăng, trông thấy gà khác đã muốn chọi rồi”. Mười hôm sau, vua lại hỏi: “Gà đã đem chọi được chưa?”. Kỷ Sảnh thưa: “Được rồi. Gà bây giờ, cho nghe thấy tiếng gà khác cũng không cho vào đâu. Trông, thì tựa như gà gỗ; mà thực, thì đủ các ngón hay. Gà khác coi thấy cũng đủ sợ, phải lùi chạy”.
Kỷ Sảnh đúng là tay vần gà chọi giỏi. Y biết con gà của Tuyên vương khi chưa trông thấy gà khác, đã muốn chọi, thế là tức khí hão, chọi chỉ có thua. Đến khi trông thấy bóng gà khác, đã muốn chọi, thế là cậy khỏe, chọi chưa chắc thắng. Rồi lúc trông thực thấy gà khác đã muốn chọi, thế là còn hiếu thắng, cũng chưa chọi được.
Chỉ đến lúc mất hết tất cả tức khí, cậy khoẻ, hiếu thắng, luyện đã được hình toàn thần toàn đủ hết cả ngón hay, mà trông bề ngoài trơ ra như gỗ, là lúc ấy Kỷ Sảnh mới cho là chọi được, bởi lúc đó, gà khác vừa nhìn thấy đã sợ hãi mà tháo chạy. Công phu luyện gà chọi là vậy.
Nay nói chuyện chọi gà, ấy là vì có trận derby Bắc London giữa Tottenham và Arsenal. Logo của Tottenham là con gà trống có cựa dài, nhọn chuyên để chiến đấu. Ấy thế mà, Gà Trống Tottenham cả đời đi chọi toàn thua, hầu như không thu hoạch được thành tựu nào. Đặc biệt ở sới derby Bắc London, Gà Trống thua nhiều hơn thắng.
Thật sự, nếu Kỷ Sảnh mà là HLV Tottenham, có lẽ y cũng bó tay để biến con gà này thành thần kê, đánh đâu thắng đấy, không đánh mà địch tự thua. Bởi vì chủ của con gà không phải Tuyên vương biết nhẫn nại, chỉ mong có gà chọi hay mà là Daniel Levy, chỉ nhăm chăm mua cầu thủ rẻ, luyện thành sao rồi đem bán kiếm siêu lời.
Trận chiến chính của Levy là ở thương trường, ở kết toán lỗ lãi chứ không phải ở danh hiệu Premier League hay Champions League. Mà ở khoản “giành tiền lãi” này, Levy giỏi hơn các HLV của mình rất nhiều, cho dù đó là Pochettino, Mourinho, Conte hay Postecoglou.
Trong khi đó, đối thủ Arsenal của Tottenham lại đi theo con đường của Kỷ Sảnh bởi vì vô địch Premier League mới là mục tiêu của họ. Ở năm Mikel Arteta về chữa cháy giữa mùa, Arsenal như con gà chưa nhìn thấy đối thủ (mục tiêu) đã hăng tiết lao vào đánh.
Mùa sau, mới nghe tiếng của gà Man City, liền nổi cơn hứng chí, lao ra chọi để giành lại danh tiếng đệ nhất Premier League. Nhưng rồi ở hồ cuối, Arsenal kém kinh nghiệm hơn, lại mất sức nên đã bị trúng tới tấp đòn sát thủ, đành phải chịu thua.
Mùa trước, vừa nhìn thấy Man City, cũng đã lao vào đua tranh. Nhưng cho dù tích luỹ nhiều kinh nghiệm hơn, thể lực tốt hơn, song Arsenal vẫn bị dính dòn chí tử ở những khoảnh khắc cuối cùng của hồ đấu cuối. Thế nên, lại bị thua đau mà không thể biện minh.
Vậy năm nay, gà Arsenal đã chọi được chưa?