Hàng công của MU hiện có hai cầu thủ chạy cánh chưa ghi bàn nào ở mùa này, một tân binh tự coi mình là “số 9 rưỡi” và một tiền đạo trị giá 72 triệu bảng nằm dưỡng thương nhiều hơn thi đấu. Đấy chính là vấn đề mà HLV Erik ten Hag phải đối mặt khi tìm cách thổi bùng sức tấn công yếu ớt của MU trên sân của Southampton.
Mùa giải trước, MU là đội ghi bàn ít nhất trong nhóm nửa trên của BXH, với 57 bàn sau 38 trận. Không có cầu thủ nào ghi được hơn 10 bàn – đội trưởng Bruno Fernandes và Rasmus Hojlund cùng đạt mốc đó – trong khi cầu thủ ghi nhiều bàn thắng thứ ba là Scott McTominay (7 bàn), đã bị bán cho Napoli.
Theo dữ liệu của StatMuse, mùa trước MU đứng thứ 16 chung cuộc về xG (bàn thắng kỳ vọng) với 54,06. Họ xếp thứ 10/20 về số lần chạm bóng trong vòng cấm đối phương với 1.111 lần; xếp thứ 11/20 về số cú sút trúng đích (193); xếp thứ 12/20 về số bàn ghi được từ các pha phản công (3 bàn).
Sau 3 trận vừa qua, cộng thêm 200 triệu bảng chi tiêu ở mùa hè này để đưa mức chi tiêu dưới thời Ten Hag vượt qua con số 600 triệu bảng, mọi thứ đã cải thiện chưa? Hoàn toàn chưa. Sau 2 trận, MU xếp thứ 10 về xG với 4,64, xếp thứ 11 về số cú sút trúng đích (12 cú) và xếp thứ 16 với tổng cộng 33 cú sút. Không có thứ hạng nào ở trên thuộc vị trí 1, 2, 3 hoặc 4.
Alejandro Garnacho, cầu thủ đã ghi 7 bàn ở mùa giải trước, sẽ cảm thấy tiếc nuối khi bị từ chối 2 bàn thắng vào lưới Fulham và Brighton vì lỗi việt vị của đồng đội. Nhưng từ lâu, đã có những lo ngại về việc MU không biết ghi bàn. Ví dụ thích hợp nhất là của cựu danh thủ Paul Scholes sau trận thua 0-2 trước West Ham vào tháng 12/2023.
Chuyên gia bình luận của TNT Sports hôm đó đã chứng kiến MU trải qua 4 trận không ghi bàn, và đó là lần đầu tiên họ khựng lại như vậy kể từ năm 1992. “MU có vấn đề”, Scholes nhận xét. “Ghi bàn là một chuyện lớn và họ đã không ghi bàn suốt 4 trận. Ghi bàn là một vấn đề thực sự khó đối với MU”.
Cựu tiền đạo của MU, Dwight Yorke thì nhận xét rằng kể từ khi Scholes đưa ra lời cảnh báo, đội bóng đã không có nhiều động thái trên thị trường chuyển nhượng để giải quyết các vấn đề đó. Yorke nói: “Hàng công của MU có những cầu thủ giỏi. Nhưng họ không phải là những ngôi sao mà MU thường gắn bó. Dễ hiểu khi hàng công này kém cỏi hết mức tưởng tượng”.
Với việc Hojlund vẫn phải ngồi ngoài thêm một thời gian nữa, gánh nặng ghi bàn sẽ dồn lên vai Marcus Rashford và tân binh Joshua Zirkzee. Vấn đề ở đây là một người chỉ tự nhận mình là “số 9 rưỡi” chứ không phải là số 9 truyền thống, trong khi người kia vẫn là cái bóng của cầu thủ đã ghi 30 bàn trong mùa giải đầu tiên Ten Hag nắm quyền.
Riêng Rashford phải chịu rất nhiều áp lực vì mọi người đã thấy trần của anh cao như thế nào. Câu hỏi đáng lo ngại trong 12 tháng qua là sàn của anh thấp ra sao? Chuyên gia phân tích Alan Shearer của BBC cung cấp thông tin sau trận MU thua Brighton: “Rashford đã đá đủ 2 trận đầu mùa và không có một cú sút trúng đích hay pha kiến tạo nào”.
Sau đó là Zirkzee. Chân sút người Hà Lan đã ghi được 11 bàn thắng và có 5 pha kiến tạo tại Bologna mùa trước, nhưng chỉ tự coi mình là số 9 rưỡi. “Thỉnh thoảng tôi lùi xuống hàng tiền vệ để giúp, nhưng tôi không phải là số 9 hay số 10 truyền thống”, anh nói sau khi ghi bàn trong trận ra mắt trước Fulham.
Ngoài ra, số cơ hội mà MU bỏ lỡ cũng đáng báo động. Trong trận mở màn gặp Fulham, Bruno Fernandes đã bỏ lỡ 2 cơ hội tuyệt vời và bàn thắng của Garnacho không được công nhận. Ngoài ra, Quỷ đỏ đáng lẽ phải giành chiến thắng trước Brighton, nếu không có pha việt vị xui xẻo trên vạch vôi của Zirkzee.
Vấn đề đối với Ten Hag và MU hiện này là những lời bào chữa không còn được chấp nhận. CLB đã chi hơn 200 triệu bảng trong những mùa gần đây, và một số cầu thủ đang hưởng mức lương 325.000 bảng/tuần cần phải có những bàn thắng ngay bây giờ.