Như mùa trước, MU đã có khởi đầu thuận lợi ở mùa giải này khi đánh bại Fulham 1-0 ở ngày ra quân. Nhưng cũng như mùa trước, sự thiếu hiệu quả của họ khi đối phó với những pha phản công của đối thủ là điều ai cũng dễ dàng nhận ra.
Khả năng pressing được cải thiện
Đội bóng xếp thứ 13 ở mùa giải trước đến Old Trafford và tạo ra không ít tình huống sóng gió cho khung thành của đội chủ nhà, nhưng một bàn thắng muộn đã giúp đoàn quân của Ten Hag giành trọn 3 điểm. Đó chính là những gì đã diễn ra ở trận MU gặp Wolves ở vòng khai mạc mùa giải trước. Và cũng là những gì đã diễn ra ở trận khai màn mùa giải năm nay hồi cuối tuần vừa rồi. Có phải là MU đang đi vào vết xe đổ?
Không hẳn. So với một năm trước, bầu không khí lúc này là lạc quan hơn hẳn. Không chỉ vì MU đã có một bộ máy tổ chức mới về lý thuyết là hiệu quả hơn, hay vì họ đã có một kỳ chuyển nhượng tương đối thành công cho tới lúc này khi đưa về được những cầu thủ phù hợp với mức giá không phải trên trời. Mà còn vì những gì mà Quỷ đỏ thể hiện trong trận đấu với Fulham cho thấy họ đã có những tiến bộ nhất định, đặc biệt là khi không có bóng.
Khả năng pressing của MU đã tốt lên thấy rõ. Các cầu thủ của họ tỏ ra mạnh mẽ, tràn trề năng lượng, và trong nhiều thời điểm đã khiến các cầu thủ Fulham không thể đưa bóng ra khỏi phần sân nhà. Thống kê cho thấy từ phút 25 đến phút 40, đội khách tới từ London chỉ có được duy nhất một đường chuyền ở 1/3 phần sân phòng ngự của MU, trong khi đội chủ nhà có tới 60 đường chuyền ở 1/3 phần sân phòng ngự của họ. Một trong số đó đã dẫn tới cơ hội cực kỳ ngon ăn cho Bruno Fernandes, trong một tình huống mà sức ép của các cầu thủ MU đã khiến thủ thành Bernd Leno của Fulham mắc sai lầm.
Nhìn rộng ra thì trong hơn 90 phút ở Old Trafford, số lần giành được bóng của MU ở 1/3 đầu sân Fulham là nhiều nhất trong số 20 đội bóng Premier League đã chơi trận mở màn. Điều đó cũng một phần giải thích tại sao Fulham chỉ tạo ra được số bàn thắng kỳ vọng (xG) là 0,44. Để tiện so sánh, xin nhắc lại là ở mùa trước, chỉ có duy nhất một đội bóng tạo được số bàn thắng kỳ vọng thấp hơn con số nói trên trong các trận đấu với MU. Đó là tân binh Luton (0,41) trong thất bại 0-1 ở Old Trafford hồi tháng 11.
Và Wolves, đối thủ của MU ở trận mở màn mùa giải trước, đã rời Old Trafford với xG lên tới 2,35.
Năng lực chống phản công vẫn là dấu hỏi
Nhưng chỉ số xG chỉ nói lên một phần vấn đề. Nó chỉ cho thấy chất lượng của những cơ hội đã được chuyển hóa thành các cú sút. Còn những pha lên bóng không kết thúc với một pha dứt điểm thì không được tính. Và thực tế của trận đấu hôm thứ Sáu tuần trước là, Fulham dù không tạo được những tình huống dứt điểm thực sự nguy hiểm trước khung thành của MU, nhưng họ có rất, rất nhiều cơ hội để làm điều đó. Phần lớn là từ những pha phản công.
Theo định nghĩa của Opta, một pha tấn công trực diện (direct attack) là một pha tấn công “bắt đầu từ phần sân nhà và có ít nhất 50% số pha xử lý đưa bóng tiến gần hơn khung thành của đối thủ”. Mùa trước, MU đã phải chịu tới 132 pha phản tấn công trực diện như thế. Chỉ có Newcastle, đội cũng bị tàn phá nặng nề bởi chấn thương, là chịu nhiều pha tấn công trực diện hơn.
Thực tế thì vấn đề này không mới. Từ khi Ten Hag tới vào mùa hè năm 2022, số lần MU để đối phương tấn công trực diện kiểu đó đã tăng chóng mặt. Mùa này có vẻ cũng không phải là ngoại lệ. Thậm chí còn tệ đi. Ở trận đấu với Fulham, MU đã phải đối diện với 7 pha tấn công trực diện của đối thủ – nhiều nhất trong số các đội bóng đã chơi trận mở màn Premier League. Đáng nói hơn là con số này gần gấp đôi số pha tấn công trực diện trung bình mà MU phải nhận mỗi trận mùa trước.
Một trong số những pha bóng như thế là tình huống đang được chia sẻ nhiều trên các mạng xã hội những ngày qua. Sau khi cú sút của Fernandes bị chặn lại, Lisandro Martinez đã dâng lên rất cao để xoạc Rodrigo Muniz. Anh khiến Muniz không thể nhận bóng, nhưng bản thân cũng không thể kiểm soát được bóng mà để nó rơi vào chân của Andreas Pereira. Trong pha bóng ngay sau đó, Fulham có cơ hội chơi 2 đánh 1 với Harry Maguire, nhưng đường chuyền của Pereira lại bị Maguire cắt mất.
Ở mức độ ít rõ ràng hơn, những pha bóng kiểu như vậy còn diễn ra nhiều lần trong trận. Một số xuất phát từ những lựa chọn cá nhân không chính xác, điều mà Ten Hag khó có thể kiểm soát. Nhưng một số lại có thể nói là mang tính hệ thống. Nguyên nhân chủ yếu vẫn là khoảng cách quá lớn giữa các cầu thủ tấn công (6) và các cầu thủ phòng ngự (4) khi MU phải đẩy cao đội hình để tìm kiếm bàn thắng. Đó cũng chính là tình trạng thường xuyên diễn ra ở mùa giải trước. Rõ ràng, năng lực phòng ngự sớm của Quỷ đỏ vẫn chưa được cải thiện là bao.
Lạc quan thì cứ lạc quan. Nhưng lo thì vẫn phải lo nhé!