Những lời đó làm tôi xúc động. Thường thì những HLV đầu tiên sẽ để lại những dấu ấn đậm nét ở các cầu thủ. Cậu ấy sở hữu, trên tất cả, một trí thông minh tuyệt vời, sự nhạy bén chiến thuật cũng rất cao và cả tính kỷ luật. Rodri là mẫu cầu thủ mà ngay từ khi mới 11, 12 tuổi đã không cần ai phải chỉ bảo điều gì tới lần thứ hai. Anh sẽ nói ra các yêu cầu của mình, cậu ấy sẽ tiếp nhận và sau đó đưa ra những kiến giải của riêng mình. Tôi từng có những cuộc nói chuyện rất sâu về chiến thuật với Rodri, đúng rồi, khi cậu ấy còn là một cậu nhóc 12 tuổi.
Bên cạnh đó thì năng lực chơi bóng của cậu ấy cũng rất tuyệt. Cậu ấy cũng rất hay về mặt kỹ thuật. Ở thời điểm đó cơ thể của cậu ấy chưa phát triển lắm, thậm chí còn lùn hơn so với đám bạn đồng trang lứa. Trong đội có nhiều cầu thủ to khỏe hơn nhiều, nhưng với sự nhạy cảm về chiến thuật, trí thông minh và những phẩm chất kỹ thuật mà cậu ấy có, tất cả đều tin rằng nếu không gặp vận rủi với chấn thương, cậu ấy sẽ trở thành một cầu thủ hàng đầu. Đó cũng là những gì Atletico Madrid nhìn thấy ở cậu ấy, một cầu thủ hàng đầu.
Rodri là người không bao giờ bỏ lỡ các buổi tập. Cậu ấy tập luyện với sự nghiêm túc đáng kinh ngạc, và điều đó khiến tôi phải chú ý, bởi vì bọn trẻ chơi bóng vì niềm vui là chính, nhưng riêng Rodri thì chú tâm vào tập luyện và tiến bộ. Sau mỗi buổi tập cậu ấy đều tiến bộ thêm được một chút vì, anh biết đấy, cậu ấy tới sân không chỉ để chạy, mà còn để cải thiện các kỹ năng của mình. Một cậu nhóc ở tuổi đó mà làm được như thế thực sự hiếm gặp.