Những phát biểu của Rodri làm dấy lên làn sóng thương cảm cho giới cầu thủ. Nhưng nếu tiền vệ người Tây Ban Nha cảm thấy bị “bóc lột” quá mức, tại sao anh không yêu cầu HLV cho mình nghỉ ngơi nhiều hơn?
Đòi hỏi có hợp lý?
Nếu Rodri đang tìm kiếm sự đồng cảm bằng cách đe dọa đình công, anh có thể sẽ nhận ra rằng thế giới này không mấy quan tâm.
Vấn đề không chỉ là tiền bạc, đặc biệt đối với một người kiếm được 180.000 bảng mỗi tuần than thở về nguy cơ chấn thương tăng cao, mà là nguyên tắc. Đừng nói đến một vấn đề mà ai cũng biết, những lời phàn nàn của tiền vệ Man City chỉ ảnh hưởng đến một tỷ lệ rất nhỏ các cầu thủ, đến mức ý tưởng về đình công là vô lý.
Đúng là Rodri đã cống hiến hết mình cho CLB và ĐTQG, với tổng cộng 6.107 phút thi đấu trong vòng 12 tháng (tính đến tháng 7), bao gồm 36 trận liên tiếp. Nhưng anh là ngoại lệ chứ không phải là quy chuẩn. Nhiều cầu thủ khác cảm thấy trải nghiệm của họ tại City bị ảnh hưởng bởi việc thi đấu quá ít, chứ không phải là quá nhiều. Ngay cả một cầu thủ tài năng như Raheem Sterling cũng đã rời Etihad vì ngồi dự bị quá lâu. Vì vậy, Rodri lẽ ra phải hiểu anh đang ở đỉnh của kim tự tháp.
Thời điểm phàn nàn của cầu thủ người Tây Ban Nha, vào đầu giai đoạn vòng phân hạng Champions League mới mở rộng, cho thấy sự tức giận của anh đang hướng thẳng vào UEFA. Nhưng có lẽ sẽ hữu ích hơn nếu anh hướng sự tức giận đó vào CLB của mình. Rốt cuộc, chính City mới là người chịu trách nhiệm “bóc lột” Rodri, buộc anh phải tuân theo lịch thi đấu khắc nghiệt đến mức chỉ có trung bình 5,3 ngày nghỉ giữa các trận đấu.
Tuy nhiên, City đã ưu tiên xây dựng đội hình sâu hơn, chi hơn 500 triệu bảng trong tám năm cầm quyền của Pep Guardiola chỉ cho riêng các hậu vệ. Vì vậy, nếu Rodri bây giờ là một người kiệt sức sau những nỗ lực của mình, anh có thể bắt đầu bằng cách hỏi HLV của mình tại sao bản thân không được nghỉ ngơi nhiều hơn.
Tebas: “Bóng đá không thể được điều hành theo ý muốn của 200 cầu thủ”
Cả Rodri và thủ môn Alisson của Liverpool đều tin rằng họ là nạn nhân trong cuộc mở rộng không ngừng nghỉ của bóng đá. Nhưng vấn đề của họ khó có thể coi là của số đông.
Như Javier Tebas, chủ tịch của La Liga, nói: “Chúng tôi luôn nghĩ đến 150 hoặc 200 cầu thủ chơi tất cả các trận đấu. Nhưng ở châu Âu, có hơn 50.000 cầu thủ không chơi nhiều như thế và không gặp vấn đề về quá tải. Bóng đá không thể được điều hành theo những gì xảy ra với 200 cầu thủ, mà phải theo phần còn lại, bởi vì tất cả các giải đấu mới này sẽ có lợi cho nhiều CLB hơn”.
Rodri đúng theo một khía cạnh: nếu yêu cầu về số trận đấu không ngừng gia tăng, cơ thể của anh sẽ bị phá vỡ và chất lượng trận đấu sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng lỗi của ai? Đó là của UEFA? Hay của City, sau khi họ chấp thuận một Champions League cải tổ, một FIFA Club World Cup kéo dài một tháng vào mùa hè tới, chưa kể một chuyến du đấu trước mùa giải sau EURO kéo dài, từ New York đến Orlando, Charlotte đến Columbus?
Bạn nghe thấy rất nhiều lời phàn nàn về lịch thi đấu từ các CLB hàng đầu của Premier League, về chiếc bánh xe không ngừng nghỉ mà các cầu thủ của họ phải chịu đựng. Tuy nhiên, họ mới là kẻ thù tồi tệ nhất của chính mình. Hãy nhớ, ngay sau khi Tottenham kết thúc một mùa giải mệt mỏi vào tháng 5, họ đã lên đường, ngay ngày hôm sau, trong một chuyến đi khứ hồi dài 21.000 dặm để đấu giao hữu với Newcastle tại Melbourne.
Tất nhiên, có một biện pháp khác mà Rodri có thể thực hiện ngoài lời đề nghị đình công hay dọa nghỉ hưu non. Nếu anh tin rằng số lượng trận đấu tối ưu để duy trì thể lực của mình là từ 40 đến 50 – thay vì 60 đến 70 – thì anh có thể chấp nhận một mức giảm lương tương ứng. Rodri, giống như những người đồng nghiệp giàu kếch xù khác, chẳng lẽ không biết gói lương khổng lồ của mình chảy từ một danh sách lịch thi đấu dày đặc và các thỏa thuận phát sóng khổng lồ kèm theo.
Chúng ta không nghe thấy một lời “đề nghị” nào kiểu như 30% trận đấu ít hơn nên tương đương với 30% lương ít hơn. Ngược lại, Rodri, với tư cách ứng cử viên sáng giá cho danh hiệu Quả bóng vàng, đang ở vị trí tốt nhất để đàm phán tăng gấp đôi đãi ngộ của mình tại City.
Vì vậy, về cơ bản, thỏa thuận mà Rodri đang đưa ra là anh ấy nhận được nhiều hơn để chơi ít hơn. Nó dường như không phải là cuộc Thánh chiến khẩn cấp về đạo đức của thời đại chúng ta. Nếu Rodri cảm thấy căng thẳng, anh ấy chỉ cần yêu cầu CLB chủ quản cho nghỉ ngơi, thay vì làm cho người hâm mộ phải chịu đựng một lời than vãn vô lý.